chẳng phụ giang sơn chẳng phụ ngươi
Chapter 625 Ta sẽ chém bay nó cùng với cả sự tự phụ của ngươi. (5) Chapter 623 Ta sẽ chém bay nó cùng với cả sự tự phụ của ngươi. (3) Chapter 624 Ta sẽ chém bay nó cùng với cả sự tự phụ của ngươi. (4) Chapter 622 Ta sẽ chém bay nó cùng với cả sự tự phụ của ngươi. (2)
Chẳng Phụ Giang Sơn Chẳng Phụ Ngươi FULL - (Chương 21) - Tác giả Minh Nguyệt Vô Ưu Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN.
Chẳng Phụ Giang Sơn Chẳng Phụ Ngươi FULL - (Chương 43) - Tác giả Minh Nguyệt Vô Ưu Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN.
Danh Sách Chương. Chương 1: Bắt bệ hạ chạm vào thứ dưới háng tên ngốc. Chương 2: Ở trước mặt bệ hạ cởi tiết khố. Chương 3: Bệ hạ dùng bút lông chơi đùa tên ngốc. Chương 4: Trừng phạt bất thành bị tên ngốc thao. Chương 5: Banh cái lỗ chảy nước của bệ hạ ra
Nhớ đến những mẩu truyện vụn vặt như hiến trinh nữ cho hà bá mà mình từng đọc đâu đó trên internet, hắn liền thấy kinh hãi. Miệng lập tức nhẩm nhẩm một đoạn thần chú. "Hà bá hà bá, tôi chỉ tranh thủ kiếm ăn một chút, cũng không phải trinh nữ. Bá cho tôi qua sông
Chương 2: Thừa nước đục thả câu. Chương trước Chương tiếp. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Sáng hôm sau khi mặt trời đã lên cao, Thừa Ngân vì ngã xuống đất mà tỉnh
- Điều thứ hai, cách đây hai mươi năm lần đầu ta gặp phụ thân ngươi, dung mạo của ngươi chẳng khác gì người lúc này, kể cả khuôn mặt, thân hình cử chỉ, thần thái, có thể nói ngươi là sự tái hiện của Đông Phương Thần Nghiêu.
Hoàng Cảnh Thiên từ trên lưng ngựa nhảy xuống, từ từ tiến đến trước mặt hắn. "Úc Trì, ngươi cùng Hoàng Cảnh Dương và trẫm từ nhỏ đã nhận thức nhau. Hắn lại là hoàng đệ của trẫm. Nhưng mà cuối cùng lại phải gặp nhau trên chiến trường. Ngươi năm lần bảy
louigrasinor1973. Bạn đang theo dõi câu chuyện "Chẳng Phụ Giang Sơn Chẳng Phụ Ngươi" của tác giả Minh Nguyệt Vô Ưu. Truyện kể về thời kỳ xưa khi một kỹ sư phần mềm hiện đại bất ngờ xuyên không về quá khứ 700 năm. Tại đây, anh gặp hoàng đế đang bị... sát hại và vô tình đánh mất trí nhớ sau khi nghĩ công là ma quỷ. Cùng nhau, hai người trải qua nhiều vấn đề khó khăn trong tình yêu và cuối cùng tìm được hạnh phúc. Nếu bạn thích đọc truyện đam mỹ, có thể tham khảo thêm "Ám Dục Hoành Lưu" hoặc "Khói Phủ Lạc Dương" trên
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để -Nick Facebook của tác giả là Minh Nguyệt Vô Ưu - Wattpad MinhNguyetVoUu *** Huyền Tông năm thứ mười hai, Kỳ Quốc nội phản ngoại xâm, trải qua chiến trận triền miên, đất nước sớm đã thành một cỗ thi tàn. Nơi này chính là huyện Kỳ An nằm vùng biên ải giáp với Tề Quốc, muốn vào kinh thành phải vượt qua một con sông lớn nước chảy xiết. Tháng trước, vừa xảy ra cuộc giao chiến đẫm máu giữa quân đội Kỳ Quốc cùng đại Tề hùng mạnh. Thành trì sớm đã không thể giữ nổi. Ba ngày trước, hoàng đế Kỳ Quốc đã ký hiệp ước, hai ngày sau sẽ dâng năm thành trì cùng huyện Kỳ An cho đại Tề. Nghe đâu, người Tề quốc hung tàn khét tiếng, bá tánh Kỳ An đều vô cùng hoảng loạn. Hiện tại, bọn họ chỉ mong có thể nhanh chóng vượt sông, bước vào lãnh thổ Kỳ Quốc để bảo toàn tính mạng. Những ngày này dịch bệnh, cướp bóc hoành hành. Xác người nằm ngổn ngang, mùi hôi thối nặc nồng trong không khí. Trên đường là những thân người vật vờ, không một âm thanh phát lên, thậm chí một tiếng rên rỉ cũng không có, tựa như những tang thi đang di chuyển. Thỉnh thoảng, vài ba tiếng quạ kêu thảng thốt, dường như chúng đang giành giật xác người. Huyện lệnh và gia đình của y trong đêm nhiều ngày trước đã gom của cải cùng tài sản lên thuyền vượt sông. Những người giàu có đều đã rời khỏi. Nơi đây chỉ còn lại bá tánh áo vải thường dân nghèo khổ cùng với một ít quan binh mà thôi. "Chúng tôi muốn qua sông. Đại nhân à, xin cho chúng tôi đi, có được hay không?" Hai người gồm một nữ nhân trẻ tuổi và lão bà khoảng gần bảy mươi. Trên tay nữ nhân còn bế một hài tử đang ngủ say. Lão bà tóc điểm hoa sương, được vấn trên đầu bởi một chiếc khăn sờn rách. Y phục trên người cũ kỹ, dơ bẩn, chắp vá khắp nơi, có nhiều chỗ còn dùng vải khác màu đắp lên càng lộ rõ nét hèn mạt của mình. Bà ta vừa nói vừa nắm lấy hai thanh kiếm gác ngang ở chốt chặn trước bến tàu. "Cút đi!" "Đại nhân, cả nhà chúng tôi già trẻ lớn bé còn có một hài tử mới sinh không lâu, phụ thân của nó sớm đã chết trên chiến trường rồi. Ở đây, chúng tôi không còn nhà cửa ruộng đất. Có thể cho chúng tôi đi hay không? Cầu xin đại nhân!" Lão bà vừa nói vừa òa khóc, nước mắt sớm đã tràn ra nhòe nhoẹt trên gương mặt xám tro nhăn nhó vì đói khát và gian khổ. Nữ nhân ôm hài tử trong lòng phía sau cũng lầm lũi cúi đầu, ngăn đi giọt nước mắt đang chực tràn xuống. "Ngươi điếc hay sao? Đã nói là cút đi! Các người đi hết thì thành không nhà trống, chúng ta lấy gì giao phó cho thành chủ đây?" "Chúng tôi không muốn làm nô dịch đâu đại nhân! Chúng tôi cũng là con dân của Kỳ quốc, hoàng thượng vì sao lại bỏ rơi chúng tôi chứ?" Quan binh trợn mắt, không nhanh không chậm đẩy một cái làm lão bà ngã nhào xuống đất. "Mẫu thân, mẫu thân à!" Nữ nhân trẻ tuổi vội khom người đỡ mẹ mình dậy. Nhưng thân thể già yếu dường như chỉ còn lại chút hơi tàn. Bà ra sức thở dốc. "Muốn qua sông, cũng được thôi. Đưa bọn ta mười lượng bạc, lập tức được đi! Còn không, thì chấp nhận ở đây làm nô dịch cho thành chủ đi!" "Tôi...tôi chỉ còn năm lượng bạc...có thể cho chúng tôi qua sông hay không?" Nữ nhân lớn tuổi vừa thì thào vừa lấy trong tay nải ra một chút bạc trắng. "Năm lượng? Năm lượng mà cũng đòi qua sông à? CÚT ĐI!" Nghe đến đây nữ nhân trẻ tuổi khẽ ngẩng đầu, nàng giương đôi mắt đỏ ngầu nhìn đám quan binh đang từ trên cao nhìn xuống mình. "Mười lượng sao? Chúng tôi không phải là con dân của hoàng thượng hay sao? Chúng tôi hàng năm đều đóng thuế, tướng công của tôi còn xông pha chiến trường giết giặc mà bỏ mạng. Bây giờ còn đòi mười lượng của chúng tôi hay sao?" "CHÁT!" Kèm theo tiếng tát tai thì nữ nhân ngã nhào, đứa trẻ trên tay nàng cũng rơi xuống đất 'bịch' một cái liền vang lên tiếng khóc thảm. "Oa...oa...oa..." "Hài nhi, hài nhi!" Nữ nhân bò đến ôm lấy hài tử vào lòng. Xung quanh nhiều người nhìn thấy nhưng cũng không ai quan tâm. Bởi vì đó đã là việc thường tình diễn ra suốt mấy ngày nay. Phần còn ở lại lúc này chính là những người không có khả năng lên thuyền. Có lẽ, quãng đời còn lại của họ hoặc trở thành nô dịch, hoặc lên núi làm thảo khấu. "Thứ thảo dân mạt hạng như ngươi mà cũng dám lớn tiếng đòi công bằng với ta hay sao? Cút đi, còn không thì đừng trách ta ra tay độc ác!" "Đi thôi...con ơi, chúng ta đi thôi!" Lão bà vừa khóc vừa bò dậy ôm lấy tay nải của mình, một tay nắm lấy cánh tay con dâu kéo đi, vừa đi vừa lau nước mắt trên gò má đẫm lệ. Hai người dắt díu nhau rời khỏi, đến góc vắng vẻ, bỗng dưng từ phía sau nghe thấy một giọng nói cất lên. Âm vực hơi trầm thấp nhưng vô cùng ấm áp. "Các người muốn qua sông hay sao?" Hai người đồng thời quay lại thì thấy một gương mặt nam nhân còn rất trẻ, khoảng chừng hai mươi tuổi. Người này dong dỏng cao, đôi mắt đen tuyền sâu thẳm hữu thần. Hàng mi rất dày và cong nhấp nháy tựa cánh bướm vờn hoa. Mũi cao thanh tú, môi mọng hơi nứt nẻ. Cằm nhỏ trán cao. Mái tóc dài có chút bù xù nhưng vẫn không che được mỹ mạo của mình. Trên người hắn mặc một bộ trường bào màu xanh, lưng tùy tiện thắt lại bằng một miếng vải màu đen lộ ra chiếc eo nhỏ. Người này dương quang chói lọi, nếu không phải rơi vào chiến loạn hẳn cũng là một văn nhân công tử phong lưu nổi tiếng, hoặc thi lấy công danh cũng trở thành bậc hiền tài của Kỳ quốc. Đáng tiếc, ý trời khó đoán! Nữ nhân trẻ tuổi nhìn nam nhân trước mặt một lúc rồi khẽ cúi đầu. "Phải, nhưng...quan binh không cho chúng tôi rời khỏi!" "Bốn lượng!" "Hả?" "Ta chỉ cần bốn lượng. Không phải các ngươi có năm lượng hay sao?" Nữ nhân nghe đến đây thì khẽ run lên một cái, chân không tự chủ được hơi lùi về phía sau, nắm lấy tay mẹ mình thật chặt. Nam nhân thấy phản ứng của các nàng thì khẽ nhíu mày thành hàng. "Ta không phải thảo khấu, yên tâm, ta sẽ đưa các người qua sông!" "Nhưng mà...không có thuyền lớn..." Nữ nhân vừa nói vừa không khỏi quan sát kỹ nam nhân. Nàng nghe nói có thể đi thì liền mừng rỡ, thoát khỏi nơi này thì sẽ có cơ hội sống. Không khỏi quay đầu lại nhìn mẹ mình mấy lần. Lão bà cũng đang hết sức căng tai lắng nghe, ánh mắt đều là đầy ắp mong chờ. Nhưng mà không có thuyền thì làm sao vượt sông lớn chứ? "Việc đó đừng để ý. Ta nhất định đưa các người qua sông bình an. Nhưng đến nơi phải đưa ta bốn lượng." Nữ nhân nghe đến đây trong lòng liền chấn động, nhưng mà bốn lượng lại không chắc mình phải trải qua những gì có phải hay không là một sự mạo hiểm? "Chúng tôi...chúng tôi còn cần tiền đến kinh thành..." "Ba lượng?" Nam nhân vừa nói mặt vừa có vẻ gấp gáp, dường như còn có một tia thiếu kiên nhẫn. "..." "Hai lượng?" "...Vậy...vậy được!" Nam nhân quay đầu đi còn khẽ cong khóe môi lên cười một cái. Thật ra hắn ban đầu chỉ định lấy một lượng bạc, nhưng vì muốn thương lượng giá một chút, không ngờ lại được giá gấp đôi. Đừng trách hắn thừa nước đục thả câu, chẳng qua vì sống trong cảnh đói khát, ai cũng phải vì chén cơm manh áo của mình. Hắn vốn dĩ cũng không phải người xấu. "Phải rồi, có thể hỏi quý danh của công tử hay không?" Nữ nhân trẻ tuổi giương đôi mắt lo âu nhìn người trước mặt. "Gọi ta là tiểu Hứa!" Nam nhân không nói nhiều, nhanh chóng dẫn đường đến một cánh rừng rậm cạnh bờ sông. Hắn chính là Hứa Thừa Ngân, kỹ sư phần mềm hai mươi lăm tuổi sống ở thế kỷ 21. Chỉ là một tuần trước cùng nhóm bạn đi du lịch thi nhảy cầu mà nhảy luôn về thế kỷ 14, cách thế giới hắn 700 năm. Và còn xui xẻo hơn nữa khi linh hồn hắn rơi vào thân xác một thư sinh mồ côi, tay yếu chân mềm, trói gà không chặt. Cũng không đúng, nơi thư sinh tỉnh dậy thậm chí một con gà cũng không có. Nóc nhà dột nát, bốn vách không thể cản nổi một cơn gió lạnh của mùa đông. Vừa tỉnh dậy, Thừa Ngân đã đói đến mức không chịu nổi, dường như thư sinh kia chính là chết vì đói. Vất vả lắm hắn mới có thể dùng tre nhọn xỏ được một con cá. Đó chính là kỹ năng sinh tồn mà Thừa Ngân học được trong khóa du lịch sinh thái vừa rồi. Bờ sông nước lớn lại sâu, thật không dễ dàng bắt được cá. Bất quá, thời này cái gì cũng nhiều và to bự, cho nên một con cá cũng đủ khiến hắn ấm bụng đến hai ngày. Từ đó đến nay, Thừa Ngân vẫn chỉ có cá vào bụng, nhưng hắn cũng không lấy đó làm nhụt chí. Hiện tại trong túi hắn đã kiếm được chút ít bạc, nhờ vào việc vận chuyển lậu người qua sông suốt mấy ngày qua. Theo như những gì Thừa Ngân quan sát, chỉ cần hai mươi lượng bạc là có thể mua được một căn nhà lớn cùng ăn uống không cần lo nghĩ suốt một năm. Nhưng hắn không cần nhà lớn, như vậy thì hắn có thể sống nhởn nhơ không lo không nghĩ suốt hai năm rồi còn gì? Hứa Thừa Ngân vốn dĩ đã tính cao chạy xa bay, chỉ cần tránh khỏi Kỳ An thì nơi nào cũng có thể sống được. Chỉ là lần này cơ hội kiếm bạc lớn như vậy, hắn nhất định không bỏ qua. Dù là việc này có một chút thất đức! Nhưng mà có sao chứ, không phải hắn đã lấy giá rẻ hơn quan binh rất nhiều rồi hay sao? Còn nhờ hắn mà nhiều người có thể tìm đến bến bờ cuộc sống mới, hắn cảm thấy mình cũng đang hành thiện cứu đời đi! "Tiểu Hứa...khi nào mới đến chỗ qua sông?" Bọn họ đã đi gần một ngày không nghỉ, càng đi vào rừng càng sâu, quanh co thậm chí nhiều chỗ còn phải leo đèo. Nếu bị bỏ lại ở chỗ này, e là không có cách nào trở lại Kỳ An. Bọn họ không biết rốt cuộc bản thân có phải bị tiểu Hứa lừa bán hay không nữa, trong lòng không tránh khỏi có chút ân hận. "Đến rồi!" Hứa Thừa Ngân vừa dứt lời, nữ nhân liền nhìn thấy một dòng suối nhỏ nhưng nước chảy xiết, dường như còn rất sâu. Bên bìa suối có một chiếc bè trúc, ở hai đầu suối có một sợi dây dài buộc chặt vào hai gốc đại thụ. "Cái này...cái này...sông...sông ở đâu?" Nữ nhân trẻ tuổi trợn mắt nói. Lão bà đi cùng sớm đã ngồi bệt xuống đất đấm đấm liên tục vào đôi chân như sắp gãy của mình, cũng không còn quan tâm trước mắt có đi đâu được hay không nữa. Đối với bà, được ngồi nghỉ là mãn nguyện rồi. Tuổi trẻ thật tốt, sức lực dồi dào, không phải hay sao? "Chúng ta không cần phải vượt sông. Chỉ cần băng qua dòng suối này, đi hết một cánh rừng nữa là có thể đến phía bên kia Kỳ Quốc!" "Cái gì? Nói vậy..." Nữ nhân kinh hãi lắp bắp, tay run run nắm vào váy siết chặt. "Đây chính là Tề quốc!" "..." Phải, Hứa Thừa Ngân đã mang bọn họ vượt biên. Nữ nhân trẻ tuổi nghe được thì không khỏi ngã ngửa về phía sau. Nét mặt nàng lúc này chính là kinh hãi. Nàng hối hận, vô cùng hối hận vì sao lại nghe lời Hứa Thừa Ngân. Nếu ở lại thì bất quá chỉ làm nô dịch, còn hiện tại, có thể đến tính mạng cũng không còn. "...Nếu để quan binh bắt được...nhất định sẽ bị đánh chết...bọn họ sẽ nghĩ chúng ta là gian tế!" Nàng vừa nói, mắt không khỏi trừng cho ra vẻ oán hận phóng về phía Hứa Thừa Ngân, bất quá hắn cũng không để ý đến cảm xúc của nàng. "Cho nên, các người phải nhanh lên một chút!" Hắn không dư thừa sức lực an ủi nàng. Hắn chỉ mong muốn có thể nhanh chóng lấy được tiền của mình, còn sớm quay lại cho kịp tìm thêm khách mới, cơ hội kiếm tiền qua vài ngày sau sẽ không còn nữa. Nhưng mà, có một điều hắn chắn chắn, nơi này tuyệt đối an toàn. Hắn đã thành công đưa mấy chục người qua bên kia bình an. Đường Tăng không phải cũng mạo hiểm mới thỉnh được chân kinh hay sao? Thời xưa vốn dĩ tuyến phòng thủ biên giới đã vô cùng lỏng lẻo, huống chi một Kỳ Quốc đang suy tàn như vậy, bá tánh chạy loạn đông như kiến cỏ, cho nên việc kiểm soát cũng trở nên không dễ dàng gì. Hứa Thừa Ngân đưa người ngồi lên bè, rồi nương theo sợi dây từ từ di chuyển qua suối. Mất thêm một buổi nữa hắn mới quay trở lại nơi cột bè để trở về bến tàu. Lúc này đã là nửa đêm. Hắn trở lại sớm vì muốn ngày mai có thể kiếm thêm vài lượt khách nữa. Đang di chuyển đến giữa dòng, bỗng dưng bè đứng yên không thể tiến thêm. Hắn cố sức kéo căng lực vẫn chỉ nhích được một chút. Hứa Thừa Ngân nhíu nhíu mày thành hàng. "Không lẽ là hà bá?" Hứa Thừa Ngân không khỏi cảm thấy trong lòng có chút động. Nhớ đến những mẩu truyện vụn vặt như hiến trinh nữ cho hà bá mà mình từng đọc đâu đó trên internet, hắn liền thấy kinh hãi. Miệng lập tức nhẩm nhẩm một đoạn thần chú. "Hà bá hà bá, tôi chỉ tranh thủ kiếm ăn một chút, cũng không phải trinh nữ. Bá cho tôi qua sông, ngày mai trở lại tôi nhất định cúng bá một con gà!" Vừa dứt lời, bỗng dưng bè nhẹ hẳn. Hắn trong lòng chưa kịp vui vẻ thì từ trước bè một thứ gì đó đen thù lù nổi lên bám vào bè hắn rồi trèo lên. "HƠ...HƠ..." Hứa Thừa Ngân thở dốc, há hốc mồm ngã ngồi về phía sau. Thứ đen to thù lù đó chính là một nam nhân cao lớn, tóc dài rũ rượi đến eo. Trong đêm trăng sáng, Hứa Thừa Ngân nhìn thấy rõ xuyên qua lớp tóc đó là một đôi mắt trợn to hằn sâu tơ máu. 'Hà bá' vươn đôi tay trắng nhợt vì ngâm nước quá lâu của mình bắt lấy cổ chân Thừa Ngân làm hắn toàn thân run cầm cập. Trong cuộc đời phiêu lưu mạo hiểm như hắn cũng chưa từng bao giờ nghe thấy tim mình đập dữ dội đến như vậy. "Hà bá, hà bá...tha cho tôi, tôi không phải trinh nữ, không phải trinh nữ!" Hứa Thừa Ngân lắp bắp kinh hãi, nói nhăng nói cuội, nhắm nghiền mắt cắn răng liên tục khấn vái. Nhưng 'hà bá' không vì tiếng vái thành tâm của hắn mà tha, liền tiến càng lúc càng gần. Trên miệng 'hà bá' khàn khàn thốt ra tiếng nói không rõ nghĩa. "C...ứ...u...t...rẫm..." Thừa Ngân nghe không hiểu, lúc này hắn căng thẳng đến mức cũng không muốn hiểu. Việc xuyên không đã xảy ra vậy chuyện quỷ thần cũng có thể là thật. Nghe hơi thở 'hà bá' đang đến gần, hắn cố giữ mình trấn tỉnh, một tay vươn ra chạm được cục đá làm neo bè của mình thì đập thật mạnh vào đầu 'hà bá'. "Chết với bố mày, chết với bố mày!" Hứa Thừa Ngân cắn răng cắn lợi đập liên tục không ngừng nghỉ cho đến khi cảm thấy 'hà bá' đó gục lên đùi mình thì mới từ từ mở mắt ra. "Hà bá..." Thừa Ngân run run giọng gọi nhưng không thấy 'hà bá' trả lời. Lòng hắn liền cảm thấy mạc danh kỳ diệu, hắn có phải đã đập chết thủy thần rồi hay không? Lúc này, bất giác hắn nhận ra một dòng máu nóng từ đầu 'hà bá' đang chảy ướt đẫm quần mình thì liền sởn tóc gáy. "Không phải hà bá...là người. Con mẹ nó! Hù chết bố, con mẹ mày!" ******* - HẾT CHƯƠNG -
Tác giả Minh Nguyệt Vô Ưu Thể loại Xuyên không, giang hồ x cung đấu, lãnh khốc tàn bạo hoàng đế công x thấy tiền mắt sáng rỡ tạc mao cường thụ, công sủng thụ, hài - ngược nhẹ, HE... "Nắm tay trẫm, trở thành hoàng hậu của trẫm!" "Đệch, bố mày là đàn ông, là đàn ông, là đàn ông đó!" Thụ là kỹ sư phần mềm thế kỷ 21, nhảy cầu xuyên không về 700 năm trước. Trong lúc vô tình gặp phải hoàng đế bị ám sát trọng thương. Tưởng công là ma quỷ nên thụ đập công đến mất trí nhớ. Sau đó, hai người lang bạt giang hồ, trải qua những tháng ngày luyến ái khó quên.
Thể loại Xuyên không, giang hồ, cung đấu, công sủng thụ, hài, ngược nhẹ, H, Lãnh khốc tàn bạo hoàng đế công x thấy tiền mắt sáng rỡ tạc mao cường thụVăn ánNgười kia khí thế bễ nghễ khắp thiên hạ, ngữ khí ôn nhu lẫn khí phách, vừa mê hoặc vừa là hứa nguyện nói với hắn“Thành Hoàng hậu của trẫm, của giang sơn này, chỉ cần nắm lấy tay trẫm!”Hắn giãy nãy lên, thẹn quá thành giận hô lên"Đệch, bố mày là đàn ông, là đàn ông, là đàn ông đó!"Thụ là kỹ sư phần mềm thế kỷ nhảy cầu xuyên không về 700 năm trước. Trong lúc vô tình gặp phải hoàng đế bị ám sát trọng thương. Tưởng công là ma quỷ nên thụ đập công đến mất trí nhớ. Sau đó, hai người lang bạt giang hồ, trải qua những tháng ngày luyến ái khó quên.
We will keep fighting for all libraries - stand with us! Internet Archive logo A line drawing of the Internet Archive headquarters building façade. Upload icon An illustration of a horizontal line over an up pointing arrow. Upload User icon An illustration of a person's head and chest. Sign up Log in Internet Archive Audio Live Music Archive Librivox Free Audio Featured All Audio This Just In Grateful Dead Netlabels Old Time Radio 78 RPMs and Cylinder Recordings Top Audio Books & Poetry Computers, Technology and Science Music, Arts & Culture News & Public Affairs Spirituality & Religion Podcasts Radio News Archive Images Metropolitan Museum Cleveland Museum of Art Featured All Images This Just In Flickr Commons Occupy Wall Street Flickr Cover Art USGS Maps Top NASA Images Solar System Collection Ames Research Center Software Internet Arcade Console Living Room Featured All Software This Just In Old School Emulation MS-DOS Games Historical Software Classic PC Games Software Library Top Kodi Archive and Support File Vintage Software APK MS-DOS CD-ROM Software CD-ROM Software Library Software Sites Tucows Software Library Shareware CD-ROMs Software Capsules Compilation CD-ROM Images ZX Spectrum DOOM Level CD Books Books to Borrow Open Library Featured All Books All Texts This Just In Smithsonian Libraries FEDLINK US Genealogy Lincoln Collection Top American Libraries Canadian Libraries Universal Library Project Gutenberg Children's Library Biodiversity Heritage Library Books by Language Additional Collections Video TV News Understanding 9/11 Featured All Video This Just In Prelinger Archives Democracy Now! Occupy Wall Street TV NSA Clip Library Top Animation & Cartoons Arts & Music Computers & Technology Cultural & Academic Films Ephemeral Films Movies News & Public Affairs Spirituality & Religion Sports Videos Television Videogame Videos Vlogs Youth Media Search the history of over 808 billion web pages on the Internet. Search the Wayback Machine Search icon An illustration of a magnifying glass. Mobile Apps Wayback Machine iOS Wayback Machine Android Browser Extensions Chrome Firefox Safari Edge Archive-It Subscription Explore the Collections Learn More Build Collections Save Page Now Capture a web page as it appears now for use as a trusted citation in the future. Please enter a valid web address AboutBlogProjectsHelpDonateContactJobsVolunteerPeople About Blog Projects Help Donate Donate icon An illustration of a heart shape Contact Jobs Volunteer People Audio Item Preview Flag this item for Graphic Violence Explicit Sexual Content Hate Speech Misinformation/Disinformation Marketing/Phishing/Advertising Misleading/Inaccurate/Missing Metadata audio Chẳng Phụ Giang Sơn Chẳng Phụ Ngươi by GTA Publication date 2022-06-30 225221 Topics Love Story Audio Digitizing sponsor info Language vi Addeddate 2022-06-30 155238 Descriptions Enjoy Story Audio Collection 25630 from GTA, converted by Google Translate API. Identifier gtaaudio_25630 plus-circle Add Review comment Reviews There are no reviews yet. Be the first one to write a review. 68 Views DOWNLOAD OPTIONS download 1 file TORRENT download download 1 file VBR M3U download download 34 files VBR MP3 Uplevel BACK alpha-khong-chun download co-kim-vo download co-vo-an-hon-cua-luc-t download co-vo-the-than-chong-cu-anh-kh download con-re-quyen- download cuoc-song-noi-d download cuoc-song-tra-xanh-cua-thai-tu-dien-h download cuoc-song-tra-xanh-cua-thai-tu-dien-ha download de-nhat-th download hom-nay-vo-toi-lai-muon-l download lac-mat-co-dau-xung-hi download ly-hon-co-sao-ba-xa download mat-roi-xin-dung-tim-59 download neu-nhu-yeu-t download ngan-ha-la download nguoi-dau-yeu download nhat-sinh-nhat-the-tieu-hong download nhat-the-khuynh download ong-bo-bim-sua-chien- download quy-bi-chi-chu-qu download tan-an-quy-su-315001_quye download than-pham-da download than-y download thap-nien-70-tro-thanh-me-ke-ac-doc-cua-nam-chinh-truyen-khoi download thap-nien-80-phong-bep-nha-toi-thong- download thu- download truyen-ky-chien-t download tu-chan-noi-chuyen-phiem download tu-quoc-t download van-co- download van-co- download vi-tro-tha-nh-tom-sue-ma-pha-n-da-u_qu download vuong-phi-ngay-ngay-doi-huu-phu-43 download vuong-phi-ngay-ngay-doi-huu-phu-60 download download 38 Files download 38 Original SHOW ALL IN COLLECTIONS Góc Truyện Audio Non-English Audio Uploaded by gta2021 on June 30, 2022 SIMILAR ITEMS based on metadata Terms of Service last updated 12/31/2014